Vietnam- Fun stories

CON VẸT BIẾT NÓI
 
Một ngày nọ , có ông công chức già về hưu , ông ta bèn nghĩ ra một sáng kiến : Cần phải mua ngay một con vẹt biết nói , để nó sẽ nói át bà vợ lắm mồm ở nhà đi . Ông tìm tới của hàng bán vẹt ở đầu phố ,ông hỏi cô gái bán hàng : Này cô : Con vẹt đứng phía ngoài này bao nhiêu tiền . Cô bán hàng bèn trả lời :
-Dạ thưa bác con này 1000 USD bác ạ.
-Trời ơi sao nó đắt vậy.
-Dạ thưa bác con này nó có thể còn nói được mấy thứ ngoại ngữ nữa ạ.
-Thế con đứng đằng sau kia bao nhiêu?
-Dạ con này 2000 USD bác ạ .
-Trời ! nó hơn con này cái gì mà đắt giữ vậy?
-Dạ thưa bác : Con này nó hơn hẳn con bên ngoài , nó còn hát được mấy bài dân ca , và nó còn đọc được mấy bài diễn văn của các nguyên thủ Quốc gia như : Ông Obama , bà Macken , ông Putin
-Thôi đắt quá , còn con đứng trong cùng kia có rẻ hơn không ?
-Dạ thưa bác , con này còn đắt hơn hai con kia , 3000 USD bác ạ.
-Trời ơi ! Nó còn làm được những cái gì nữa mà đắt quá vậy ?
-Dạ từ ngày cháu bán hàng đến giờ , cháu chẳng thấy nó nói năng gì cả . Nhưng cháu thấy hai con ở phía ngoài , khi muốn trình bầy một vấn đề gì , đều phải quay lại nói với nó : Thưa đồng chí lãnh đạo , tôi xin phép được trình bày …Thế thì nó làm lãnh đạo của hai con kia , nó phải đắt hơn chứ bác.
Thôi,thôi ! Tôi thà về nghe bà vợ lắm mồm con hơn.

ĐI HÔ KHẨU HIỆU
Tháng 8 năm 1945 , tại một vùng quê nọ . Buổi tối ,ông trưởng thôn , thắp đèn dầu nên và tập trung tất cả bà con trong thôn , tổ chức mít tinh, đi vòng quanh làng để hô khẩu hiệu. Trước khi đi ông dặn bà con : Nếu tôi hô câu gì , bà con phải hô lại 02 câu cuối 03 lần . Thí dụ tôi hô : (Đả đảo đế quốc Pháp , thì bà con phải hô : Đả đảo! đả đảo! đả đảo. Nếu tôi hô : Đảng Cộng Sản Đông Dương muôn năm , thì bà con phải hô : Muôn năm! Muôn năm! Muôn năm. Sau khi đã hô tới 07 lần , cả đoàn dầm dập , tiến vào gần giữa làng . Thời bấy giờ , ở giữa ngã ba đường làng , thường người ta hay cắm cái cọc , để buộc con trâu nghỉ chưa , buổi chiều cày tiếp . Không may cho ông trưởng thôn , đến giữa ngã ba đường làng ,ông vấp phải cái cọc đó và lăn bò ra đường . Ông vội chồm dậy và thông báo với bà con : Phía trước có cọc trâu , bà con không biết , tưởng ông ấy vẫn hô khẩu hiệu , lên bà con vẫn tiếp tục hô : Cọc trâu! Cọc trâu! Cọc trâu.
Buổi mít tinh hôm ấy cả làng thật là vui vẻ.

TÊN TRỘM KHÔNG GẶP MAY
Vào đầu thế kỷ 20 , tại các vùng quê Việt Nam, người nông dân rất nghèo. Tại một xóm nọ , ở một vùng quê hẻo lánh, có một gia đình, chỉ có 02 người đàn ông . Ông bố thì cũng đã già , người con trai thì cũng đến tuổi trưởng thành , bà vợ thì mất sớm. Hai bố con lại rất nghèo , họ nghèo đến lỗi ,chỉ có mỗi một cái quần để mặc chung , ai đi ra ngoài mới được mặc , nếu ở nhà thì, đóng khố, hoặc 2 bố con lấy cái gì che tạm cũng được.
Một thời gian sau, ông bố lăn ra chết , cái quần hai bố con mặc chung cũng rách tả tơi , không mặc được nữa. Đứng trước tình cảnh như thế, người con trai , quyết định 02 sự kiện trọng đại : 01 bỏ làm ruộng và chuyển nghề đi ăn trộm, 02 đập cái đáy chum sành đựng nước mưa ở sau nhà ra , đi đến đâu , đứng vào giữa và xách đến đấy , thay cho cái quần để che thân . Đêm đầu tiên đi ăn trộm , trả nhẽ đi ăn trộm lại cởi chuồng ! Thôi thì cứ sách theo cái quần chum cho lịch sự. Đêm cũng đã khuyê , anh ta đi đến một ngôi nhà ở cuối xóm . Đứng ở ngoài , anh ta nhận thấy , trong nhà vẫn còn ánh đèn dầu le lói và phía ngoài , không có cửa , được che bằng cái phên nứa , anh ta mạnh dạn đẩy cái phên nứa và thò đầu vào , anh ta rật mình quay ra , vì dưới nền nhà có một người đàn ông đang nằm , mắt vẫn mở trừng trừng và trên người được che bằng một tấm gỗ. Sau khi trấn tĩnh lại, anh ta nghĩ , thằng cha dưới nền nhà chắc chết rồi , thôi thì mình cứ vào, khua khoắng được cái gì tốt cái đó. Lần thứ 2 vừa đẩy phên nứa ra bước vào cửa. Anh ta rật bắn người, thấy người nằm dưới nền nhà nói rất to : ((Mày có cút mẹ mày đi không, bố mày phi cái chăn này, vỡ mẹ mày cái quần bây giờ)).
Ba chân bốn cẳng , anh ta xách quần chum tháo chạy , vừa chạy anh vừa nghĩ. Trời ơi! Cái thằng cha này nó còn nghèo hơn mình, đến cái chăn cũng không có mà đắp, nó phải đắp bằng tấm gỗ. May hôm nay mình nhanh chân chứ, nó kịp phi cái chăn của nó thì mình vỡ mẹ nó cái quần rồi.

 
Other news
Support Online